
- Thế kỷ 19:
Những thiết bị báo cháy đầu tiên xuất hiện. Vào năm 1852, hệ thống báo cháy điện đầu tiên do Dr. William F. Channing và Moses G. Farmer sáng chế đã được triển khai tại Boston, Mỹ. Tuy nhiên, lúc đó các thiết bị đều phải dùng dây điện để kết nối giữa cảm biến và trung tâm báo cháy. - Đầu thế kỷ 20:
Các hệ thống báo cháy tiếp tục được cải tiến, nhưng vẫn chủ yếu dựa vào dây dẫn, chi phí cao và việc lắp đặt rất phức tạp. - Cuối thế kỷ 20:
Khoảng từ những năm 1980–1990, cùng với sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ viễn thông không dây (wireless communication), các hãng bắt đầu nghiên cứu việc truyền tín hiệu báo cháy không cần dây.Một số bước tiến quan trọng:
- Cảm biến khói không dây đầu tiên xuất hiện, truyền tín hiệu radio tới trung tâm.
- Công nghệ bộ phát sóng radio tần số thấp cho phép tín hiệu đi xa hơn, ổn định hơn, giảm nhiễu.
- Đầu thế kỷ 21:
Các hệ thống báo cháy không dây trở nên phổ biến nhờ:- Giá thành giảm mạnh.
- Tích hợp công nghệ Internet of Things (IoT): gửi cảnh báo cháy đến điện thoại di động, email, hoặc ứng dụng.
- Tính linh hoạt cực cao: lắp đặt nhanh, không cần đục tường đi dây như hệ thống truyền thống.
- Độ tin cậy cũng được cải thiện nhờ công nghệ mã hóa tín hiệu, chống nhiễu tốt hơn.
- Ngày nay:
Các thiết bị báo cháy không dây đã trở thành giải pháp tiêu chuẩn cho:- Nhà ở.
- Văn phòng.
- Nhà xưởng.
- Chung cư, khách sạn.
- Trung tâm thương mại.
Một số thương hiệu lớn trong lĩnh vực này hiện nay gồm: Asenware, Honeywell, Siemens, Bosch, v.v.